Thiên Tài Tiên Đạo
Chương 1227: Bậc thứ 20
Một đường tiến tới, U Vô Tận vẫn dẫn đầu, thế như che tre.
Theo sát phía sau U Vô Tận là Kiếm Vô Huyết. Kiếm Vô Huyết ở bậc thứ tám cũng thoải mái thủ thắng, tuy nhiên hắn cũng không thu hồi binh khí giống như U Vô Tận mà là vẫn sử dụng kiếm. Đối với một ít người dự thi không dùng binh khí tác chiến, Kiếm Vô Huyết căn bản không có cảm giác gì, cũng không điên theo.
Một kiếm giết chết tinh thần thể, Kiếm Vô Huyết tiếp tục trèo lên bậc thứ chín.
– Ha ha, vẫn là đại sư huynh vững vàng.
– Là một kiếm khách, kiếm không rời tay, hư danh không có ý nghĩa.
– Đúng, điên theo thật vô nghĩa! Kỳ thật đại sư huynh tuy nói kiếm không rời tay, nhưng hắn đã có thể làm được đến cảnh giới trong tay không kiếm trong lòng có kiếm. Trong tay có kiếm hay không lại có gì khác nhau.
Trên khán đài, Phượng tiên tử nghe được lời giải thích của người chủ trì và hoan hô của người xem, lắc lắc đầu nói:
– Lâm Minh lúc trước không dùng binh khí hẳn chỉ là cảm thấy không cần thiết, tiện tay mà làm. Không nghĩ tới một chút việc nhỏ như vậy rồi lại cũng bị đem ra so sánh.
Hỏa Liệt Thạch nói:
– Không kỳ quái. Trong vòng bán kết, trèo lên Phong Thần Đài, cạnh tranh của thiên tài không chỉ riêng tốc độ, còn phải so quá trình đánh chết tinh thần thể có ung dung hay không. Rất nhiều người là vì thành danh!
– Võ giả nền tảng nông cạn, thành danh là vì được thế lực lớn chú ý, hấp thu.
– Mà những võ giả xuất thân thế lực lớn, nền tảng thâm hậu kia, thì là hy vọng chính mình thành danh mang vinh quang đến cho đại Thánh địa của mình. Thậm chí có thể được Thiên Tôn chú ý!
Thiên Tôn chọn truyền nhân cũng chọn trong phần đông thế lực lớn Thần Vực, mà các lần đệ nhất hội võ đều là một nơi không tệ để Thiên Tôn chọn truyền nhân.
Một Thiên Tôn, thời gian một đời gần trăm triệu năm, cũng chỉ thu mấy trăm thậm chí không đến một trăm truyền nhân.
Những người này kém nhất cũng là Giới Vương bình thường.
Nên nói là, Giới Vương bình thường trong đám truyền nhân Thiên Tôn đều là thuộc loại không gian không phát triển tốt, tiềm lực dùng hết.
Mà người phát triển tốt, như thế nào cũng là Giới Vương giới lớn hoặc là nửa bước Thiên Tôn, thậm chí có người trở thành Thiên Tôn đời mới!
Dưới tình huống như vậy, nếu như đệ tử của Thánh địa Giới Vương giới lớn nào được Thiên Tôn lựa chọn, đó tuyệt đối là vinh quang lớn lao.
Thánh địa Giới Vương giới lớn nơi đệ tử đó đều sẽ mời khách rộng rãi, bày tiệc đãi thiên hạ hào kiệt, cử hành lễ mừng long trọng liên tục mấy ngày.
Loại cảm giác này cũng giống như ở giới phàm nhân có con gái nhà phú quý nào được gả vào hoàng cung làm Quý phi vậy.
Tuy nói về sau cơ hội lại nhìn thấy con gái không nhiều, nhưng là con gái ở trong cung phát triẻn tốt sẽ mang đến ưu đãi lớn lao cho gia tộc mình.
Quan hệ giữa đại Thánh địa và Thiên Tôn Thiên Cung tương tự như thế.
Hiện tại, U Vô Tận, Kiếm Vô Huyết đều có tính toán này. Mục tiêu của hai người bọn họ đều là trở thành truyền nhân Thiên Tôn.
Mà người chủ trì của vòng bán kết này chính là đệ tử thân truyền của Thiên Tôn, nếu bọn họ biểu hiện tốt là có khả năng được Thiên Tôn chú ý!
Không sợ ngươi ra hết nổi bật, chỉ sợ ngươi không đủ nổi bật!
– Lên đỉnh! Mục tiêu của ta chỉ có một! Tiêu Đạo Tử nói chúng ta lên đỉnh hy vọng xa vời, ta khăng khăng phải lên đỉnh cho mọi người xem!
U Vô Tận toàn thân máu nóng sục sôi, sau 15’, hắn đã đánh bại tinh thần thể bậc thứ chín.
Vẫn như trước tay không đối địch. Hiện tại đối mặt với tinh thần thể ở chín bậc đầu thậm chí mười mấy bậc, dùng vũ khí hay không đối với U Vô Tận mà nói khác biệt không lớn.
Mà Lâm Minh lúc này cũng bắt đầu đối mặt đối thủ bậc thứ bảy.
Đối thủ của hắn là một nữ nhân áo trắng tóc dài, khuôn mặt mơ hồ.
Những tinh thần thể giả thuyết này, thân hình, chiêu thức, công pháp của mỗi người đều không giống nhau, Lâm Minh phỏng đoán, trận pháp tinh thần thể trên Phong Thần Đài bậc khác nhau hẳn là tương tự Huyễn Thần Trận của Phượng tộc thượng cổ, có thể ghi lại chiêu thức và đặc điểm võ công của người từng qua trận pháp, lại dựa vào những thứ này sinh ra đối thủ giả thuyết.
Những đối thủ giả thuyết này cực kỳ tương tự người thật. Nhược điểm người thật có, chúng nó cũng sẽ có.
Vũ khí nữ nhân tóc dài dùng là một thanh nhuyễn kiếm, Lâm Minh vừa nhìn thấy đối phương, cảm giác ra đặc điểm dao động chân nguyên, tất cả vũ khí, đặc điểm bộ pháp, đại khái đoán ra đối phương hẳn là một võ giả am hiểu tốc độ.
Nếu có thể áp chế ở mặt tốc độ nàng am hiểu nhất, như vậy là có thể trong nháy mắt đánh bại nàng.
Truy Điện!
Ánh mắt Lâm Minh thoáng ngưng, trực tiếp mở ra Huyền lôi quang ảnh, chân đạp thân pháp Kim Bằng Phá Hư, dùng chiêu thức công kích nhanh nhất của hắn – Truy Điện!
Vút!
Điện mang màu tím xẹt qua bầu trời, trực tiếp đánh trúng nữ nhân áo trắng!
Tốc độ của nàng nhanh nhưng so với Lâm Minh còn kém xa.
Xoẹt Xoẹt Xoẹt!!!
Điện mang lóe lên, nhưng là lúc này một màn khiến Lâm Minh cực kỳ giật mình đã xảy ra. Nguyên bản công kích của hắn, cho dù là người mạnh cảnh giới Thần Biến bình thường cũng không chịu được, nhưng nữ nhân áo trắng này lại lông tóc vô thương. Chân nguyên hộ thể của nàng hoàn toàn miễn dịch pháp tắc hệ Lôi của Lâm Minh.
– Ồ? Sức mạnh của nàng ngược lại đang tăng cường? Nàng dường như có thể hấp thu sức mạnh pháp tắc Lôi đình của ta để sử dụng, điều này sao có thể?
Lâm Minh cả kinh nói không nên lời. Chân nguyên hộ thể của nữ nhân kia rồi lại có thể hấp thu công kích lôi đình của mình chuyển hóa thành lực lượng cho nàng sử dụng.
Loại năng lực này cũng chỉ có trên người một số hung thú thái cổ nào đó, thậm chí Thần thú mới có. Hung thú thái cổ năng lực ở một loại pháp tắc nào đó đạt đến mức tận cùng, có thể hoàn toàn miễn dịch công kích của pháp tắc đó.
Tỷ như Lôi Long thái cổ trong truyền thuyết. Ngươi dùng lôi đình công kích nó, căn bản tương đương đưa thuốc bổ, trừ phi lôi đình lực của ngươi có thể đạt tới trình độ phớt lờ pháp tắc trời đất. Tỷ như người mạnh đỉnh cấp cấp bậc Lôi Phạt Thiên Tôn.
Có loại năng lực này không phải Thần thú thì cũng gần đến Thần thú, trước giờ chưa từng nghe nói loài người có loại năng lực này.
Ngay cả mầm non Tà Thần của Lâm Minh, bản thân đẳng cấp là Thần Võ vô thượng cũng chỉ có thể hấp thu Lôi Hỏa lực cảnh giới không vượt qua chính mình mà thôi. Lôi Hỏa lực quá mạnh công kích lên người Lâm Minh, cũng sẽ khiến Lâm Minh bị thương nặng.
– Kỳ quái! Làm sao lại xuất hiện loại đối thủ này, đây mới bậc thứ bảy!
Lâm Minh trong lòng khó hiểu, nhưng là động tác trong tay hắn lại không nhàn rỗi. Lôi đình công kích vô hiệu, hắn đổi thành ngọn lửa công kích!
Một chiêu Trục Nhật bắn ra, bắn trúng thân thể nữ nhân áo tắng. Mà lúc này, chuyện khiến Lâm Minh càng thêm không thể tin đã xảy ra. Nữ nhân áo trắng đồng dạng miễn dịch công kích hệ hỏa!
– Công kích hệ hỏa cũng miễn dịch? Miễn dịch lôi, hỏa. Dường như cố ý nhằm vào ta vậy!
Lâm Minh cảm thấy không thích hợp. Từ bậc thứ sáu trở đi liền sự ra khác thường. Đối thủ hắn đối mặt rõ ràng mạnh mẽ hơn nhiều so với người khác!
– Là ta trúng thưởng? Gặp phải cửa ải che giấu độ khó lớn hơn? Hay là có người động tay chân, chuyên môn nhằm vào ta? Kỳ quái, ta không biết ai, lại không có kẻ thù gì, vì sao nhằm vào ta?
Kẻ thù Lâm Minh trêu vào, bối cảnh mạnh nhất chẳng qua là Thánh Võ Phủ tam kiệt, Chung Văn Thư, Võ Quy Vân. Bọn họ cũng chỉ là Thánh địa Giới Vương mà thôi, không có khả năng ảnh hưởng đến Thần Vực đệ nhất hội võ.
– Lôi Hỏa đều không được, như vậy ta liền dùng sức mạnh tuyệt đối đánh bại ngươi!
Lâm Minh hiện tại cũng lười suy nghĩ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, trực tiếp rút ra Phượng Huyết Thương, mở bốn môn đầu của Bát Môn Độn Giáp. Sức mạnh thuộc về Thương Môn bộc phát ra, lực công kích của Lâm Minh tăng gấp bội.
Một thương đâm ra, tốc độ đạt đến mức tận cùng, sức mạnh 8, 9 triệu cân bộc phát ra. Chỉ nghe một tiếng “Bùm”, nữ nhân áo trắng bị đánh nát thành vô số điểm sáng!
– Quả nhiên là pháp thể song tu.
Trong thế giới bên trong Phong Thần Đài, lão nhân áo xám đầu mày khẽ nhướng. Nó có ý làm khó dễ Lâm Minh, thí nghiệm chiêu mới của Lâm Minh.
– Pháp thể song tu, thuật luyện thể mở ra đến môn thứ bốn Thương Môn. Thiên tài có thể lựa chọn pháp thể song tu, đã thật lâu không thấy rồi. Trong số Thiên Tôn cũng không có. Cũng chỉ có một ít thiên tài thế lực nhỏ tự cho là đúng mới có thể lựa chọn pháp thể song tu.
– Tiểu tử Hạo Vũ kia cũng là kiên quyết phản đối pháp thể song tu. Dù sao không ai có thể giống như Hỗn Nguyên Thiên Tôn, trải qua cơ duyên đặc thù bậc ấy! Mà không có cơ duyên, dưới chế ước của pháp tắc thiên đạo hiện tại, Đạo Cung Cửu Tinh căn bản là ma chú không thể phá vỡ. Kỳ thật chớ nói Đạo Cung Cửu Tinh, cho dù Sinh Tử huyền quan trong Bát Môn Độn Giáp cũng không mấy người có thể đột phá.
Lão nhân vuốt râu, con đường võ đạo bác đại tinh thâm, đan tu một loại hệ thống tu luyện là có thể thành tựu Thiên Tôn. Nhưng là tỉ tỉ sinh linh lại có bao nhiêu người có thể thành tựu Thiên Tôn?
Một loại hệ thống tu luyện không đạt tới cực hạn, lại đi kiêm loại khác, căn bản chính là theo đuổi xa vời. Huống chi, thuật luyện thể còn bị pháp tắc thiên đạo phong cấm.
Lão nhân áo xám cũng không xem trọng pháp thể song tu.
– Tiểu tử này rồi lại lựa chọn pháp thể song tu, hắn là quá độ tự tin hay là sư phụ hắn hồ đồ? Lại hoặc là hắn có át chủ bài khác? Cốt linh hơn 30 tuổi, hệ thống tụ nguyên tu luyện đến loại tình trạng này, thuật luyện thể nhiều nhất mở bốn môn, xem như là không tệ rồi. Tiếp tục đi tới sợ là sẽ lầm lỡ, bậc tiếp theo ta tiếp tục xem tình huống mặt khác của hắn…
Lão nhân áo xám lẩm bẩm, thuật luyện thể của Lâm Minh nó cũng không coi trọng.
– Lâm sư huynh, hơi kỳ quái nha.
– Liên tiếp hai bậc, thắng đều không thoải mái. Bậc thứ bảy lại càng là vũ khí đều dùng ra. Mà càng về sau độ khó càng lớn.
– Có chút nguy hiểm…
Ở Phượng tộc thượng cổ và Xích Quang giới có không ít người lo lắng thay cho Lâm Minh. Khí linh Phong Thần Đài thực lực bậc nào, nó động tay chân rất ít có người có thể nhìn ra được.
– Hừ, các ngươi lo lắng lung tung cái gì. Lâm sư huynh còn có bản lĩnh thật sự chưa dùng ra mà, hắn tất nhiên giữ lại thực lực. Đặc sắc còn ở phía sau đấy! Hơn nữa, lần này bán kết vào vòng sau top 300 là được rồi, có thể tham gia chung kết chính là thắng lợi.
Đệ tử nói chuyện nói đến phía sau, cũng có chút lòng tin không đủ.
Bọn họ ngoài miệng tuy rằng không chịu thua nhưng trên thực tế cứ theo xu thế này phát triển, biểu hiện cuối cùng của Lâm Minh ở vòng bán kết sẽ như thế nào, bọn họ cũng trong lòng không chắc.
Về phần thiếu nữ song sinh dưới Phong Thần Đài cũng không bàn luận Lâm Minh nữa. Bọn họ chỉ chú ý người mạnh, lực chú ý tự nhiên chuyển dời lên người vài võ giả ở tập đoàn thứ nhất. Bọn họ mới là nhân vật chói mắt nhất trong vòng bán kết này.
Trong đó U Vô Tận và Kiếm Vô Huyết tranh phong lại càng là tiêu điểm chú ý của mọi người.
Cứ như vậy, hơn 20 vạn người dự thi không ngừng leo lên trên!
Bậc thứ 10, 11, 12, 13, 14…
Bậc sau khó hơn bậc trước!
Người đào thải càng ngày càng nhiều.
U Vô Tận lại càng là đã đi tới bậc thứ 20, lại đi lên một bậc đã không còn là quyết đấu với tinh thần thể mà là phải đánh bại người dự thi khác!