Qua đủ hơn thời gian ba tháng, Sở Vân mới ổn định được cục diện Linh Châu, nhưng còn chưa công chiến được Hòa Châu, liền bị phân thân Đan Thánh tập kích.
Hắn lúc này đã chinh phục Trung Châu, Nữ Châu. Chấp chưởng hai đại thánh vật là Trung Thần Chung và Nữ Tâm Chúc.
Song phương đều biết đối phương là tử địch, không nói một lời liền đi vào trong hỗn độn chi hải triển khai trận đại chiến có một không hai.
Tu vi phân thân Đan Thánh lúc này đã từ Á Thánh tăng lên Ngụy Thánh. Trong tay nâng Nữ Tâm Chúc, chỉ cần Sở Vân không chú ý, liền bị ánh sáng này chiếu tận trong lòng, tâm thần hoảng hốt trong sát na.
Chỉ một sát na đó, thế nhưng với giao chiến giữa Thánh nhân mà nói, đã tạo thành kẽ hở đủ lớn.
Bởi vậy, ngay từ đầu Sở Vân liền rơi vào khổ chiến.
Tinh Hải Oản trên đỉnh đầu hắn phóng xuất tinh quang u lam, che chở thân thể. Thổi Đà Âm Loa, âm ba tản mát ra vòng sáng màu vàng, tiến hành phản kích.
Dưới âm ba màu vàng, hỗn độn hải nổi trận sóng triều vô biên, những con sóng kinh người cuồn cuộn đổ về phía phân thân Đan Thánh.
Phân thân Đan Thánh dù bận nhưng vẫn ung dung, Trung Thần Chung huyền phù ngay trên đầu.
Chuông này thuộc dạng thần khí âm công, chỉ nhẹ nhoáng lên, thanh âm như oanh truyền hồng hoang tám cực, thiên địa càn khôn. Âm ba vô hình trùng kích phương viên trăm vạn dặm, ngay cả sóng triều hỗn độn hải cũng bị chấn động vỡ tan.
– Trung Thần Chung thật là lợi hại!
Trong lòng Sở Vân thở dài, vòng tinh quang bảo hộ trên người dưới tiếng chuông cũng đong đưa bất định. Trung Thần Chung to lớn, là thánh vật quần công cực mạnh, tiếng chuông có uy năng chấn động tất cả. Coi như vật Tiên Thiên cũng có thể hủy diệt. Thậm chí ngay cả yêu tinh hỗn độn, đều có thể bị nổ thành bột phấn, trở lại thành hỗn độn khí.
So sánh hai bên, Sở Vân mặc dù có Tinh Hải Oản và Đà Âm Loa, nhưng đều không am hiểu công phạt. Bởi vậy càng lúc càng rơi vào hạ phong.
– Ta đã sớm tính tới Trung Thần Chung lợi hại, bởi vậy đã nghĩ tranh đoạt Hòa Xuyên Cầm của Hòa Thánh. Tiếng đàn này có thể trừ khử chiến ý, dẫn tới hòa bình, chính là khắc chế của Trung Thần Chung. Đáng tiếng bị Cổ Thánh phá hủy kế hoạch.
Sở Vân cắn răng kiên trì, sắc mặt kiên nghị như sắt thép.
Hắn đã sớm tính đến, mặc dù rơi vào thế hạ phong, nhưng vẫn nắm chắc phần thắng về phía mình.
Bởi vì mặc dù hắn không đối thẳng chính diện với phân thân Đan Thánh, nhưng Linh Châu và Đan Châu cũng đang giao chiến toàn diện. Tại mặt trận này, ưu thế Linh Châu thực sự quá mạnh mẽ, Đan Châu mới với tập hợp cả Trung Châu và Nữ Châu hoàn toàn không phải đối thủ.
Chỉ cần sinh linh Đan Châu giảm thiểu đến trình độ nhất định, tín ngưỡng cung cấp giảm xuống, không đủ chống đỡ tiêu hao của Trung Thần Chung và Nữ Tâm Chúc chiến đấu, khi đó Sở Vân sẽ chuyển cơ thắng.
Một trận chiến này đánh cho thiên địa rạn nứt, hỗn độn hải rung chuyển.
Đánh được hơn hai tháng, Sở Vân dần dần giành lại thế cân bằng.
Thế nhưng chiến ý hắn lại càng ngày càng thấp.
Phân thân Đan Thánh cũng như vậy.
– Ngừng tay đi thôi.
Sở Vân bỗng nhiên thu tay lại, nói.
Sắc mặt phân thân Đan Thánh trầm trọng, dĩ nhiên thực sự thu tại lại. Ánh mắt hắn lấp lóe, thanh âm rất âm trầm:
– Ngươi nói không sai, chúng ta cứ đánh tiếp như vậy, chiến thắng cuối cùng sẽ là ngươi. Thế nhưng thời gian lại thiếu, vẫn phải chịu thua Cổ Thánh. Đương nhiên ta cũng có thể trực tiếp phá hư Linh Châu của ngươi, nhưng cứ như vậy, ta cũng thắng thảm, không có Linh Châu bổ sung, ta căn bản không có tư cách đối chiến Cổ Thánh.
– Đây cũng là cục diện Cổ Thánh đang muốn. Trong lúc chúng ta chiến đấu, Hòa Châu đã bị diệt rồi. Hiện tại bên phía Hải Nhãn thâm uyên chỉ còn lại có Man Thánh chống đỡ. Nếu để Cổ Thánh tiêu diệt Man Thánh, chúng ta càng không có cơ hội. Thế nên ta có một đề nghị.
Sở Vân mở miệng nói.
– Ta tiếp thu đề nghị của ngươi.
Phân thân Đan Thánh hoàn toàn hiểu rõ ý tứ Sở Vân, lập tức gật đầu đáp ứng.
Vì vậy hai người cùng lúc ngưng chiến, giữ lại mặc kệ Man Châu, dùng đó làm kiềm chế Cổ Thánh. Các thế giới tiên nang đều nhất tề lao tới Hải Nhãn thâm uyên.
Dáng dấp Hải Nhãn thâm uyên sớm đã thay đổi, hai người hỗ trợ đề phòng, vẫn nhảy vào tới chỗ sâu nhất, chỉ thấy một biển lửa thanh liên mênh mông.
Trung tâm biển lửa sớm đã không còn nhìn thấy chư thánh. Hiện chỉ còn lại một đoàn quang vựng đang lung lay sắp đổ, chống đỡ cực kỳ miễn cưỡng, đó chính là
Man Thánh.
Biển lửa phút chốc thu hồi, hóa thành một đóa hoa sen xanh.
Chính là thánh vật Cổ Thanh Liên của Cổ Thánh.
– Chẳng ngờ một chút kế hoạch đã qua bao năm tháng, tới nay lại sinh ra biến số. Có điều chỉ cần chém giết các ngươi, con đường lão phu tấn chức sẽ là một mảnh bằng phẳng.
Cổ Thánh nói, thu hồi Cổ Thanh Liên, hung hãn xuất thủ hướng Sở Vân và Đan Thánh.
– Binh Tuyệt Luân!
Hắn há miệng phun ra một đạo lưu tinh ngân sắc, thoáng qua liền tới, ngay người phân thân Đan Thánh.
Phân thân Đan Thánh dùng Trung Thần Chung che chắn thân thể, bị ngân quang này đụng tới, nhất thời bay ngược ra ngoài, lui xa hơn nghìn dặm, trực tiếp bay ra khỏi Hải Nhãn thâm uyên.
Tiếng chuông “Đang đang” như gào thét, vang vọng toàn bộ Hải Nhãn thâm uyên.
– Đây là thánh vật Binh Tuyệt Luân của Binh Thánh, chính là thánh vật có tính công kích mạnh nhất.
Tinh quang trong mắt Sở Vân bùng lên, Binh Tuyệt Luân kia lại bay về phía hắn.
Tốc độ nhanh không thể tưởng tượng, chớp mắt liền bắn trúng Sở Vân.
Sở Vân có bài học của phân thân Đan Thánh trước đó, ngay trong khoảnh khắc, gọi ra Đà Âm Loa, hiệp trợ Tinh Hải Oản phòng thủ.
Oanh một tiếng, tinh quang vàng rực cùng với ngân mang tiêu chuyển, giống như pháo hoa vụt sáng tại Hải Nhãn thâm uyên.
Sở Vân bị đánh bay mấy trăm dặm, Tinh Hải Oản và Đà Âm Loa trên đỉnh đầu hoảng động một trận.
– Uy lực thật mạnh!
Trong lòng Sở Vân sợ hãi than liên tục.
Kỳ thực theo đạo lý mà nói, Tinh Hải Oản, Đà Âm Loa và Binh Tuyệt Luân đều là thánh vật, dù Binh Tuyệt Luân là đệ nhất công kích, cũng không đến mức phải suy yếu như vậy.
Đây chủ yếu là do chênh lệch tu vi giữa ngự yêu sư điều khiển thánh vật.
Sở Vân hiện đã tấn chức thành Thánh, nhưng cũng chỉ là sơ đoạn. Cổ Thánh sớm là là Thánh nhân đỉnh phong từ lâu.
Bởi vậy Binh Tuyệt Luân bộc phát ra lực lượng cường đại, khiến Sở Vân phải chống đỡ gian nan.
– Phải liên thủ! Khiến hắn phân tâm thao túng Cổ Thanh Liên, nếu để hắn luyện hóa Man Thánh, chúng ta liền mất thời cơ chiến đấu.
Phân thân Đan Thánh bay vụt trở về, kêu lớn.
Sở Vân không hé răng, lấy hành động thực tế đáp lại. Hắn và phân thân Đan Thánh đồng loạt ra tay, một trái một phải giáp công Cổ Thánh.