Tóm tắt
Thời Nguyệt đã đeo cặp đi tới ngoài cửa, nghe thấy thì vội quay lại, ngoan ngoãn chạy tới lấy khăn quàng cổ: “Con đi nhé.”
Mẹ Thời nhìn bóng dáng vội vã của Thời Nguyệt bằng ánh mắt oán trách, nhưng đáy mắt vẫn không ngăn được lo lắng: “Cũng lên cấp ba rồi, vậy mà tính cách cũng không chịu lớn chút nào.”
Ba Thời nhàn nhã ăn cháo: “Kệ con nó đi.”
Vừa thốt ra thì nhận ngay ánh mắt hình viên đạn của mẹ Thời, thế là ông im bặt luôn.
Trạm xe buýt cách tiểu khu mất năm phút đi bộ, Thời Nguyệt giấu cả khuôn mặt nhỏ dưới lớp khăn, bước nhanh tới sân ga… Mời các bạn cùng vào xem truyện nhé !!!