Tóm tắt
Hắn tên là Bạch Tiểu Thuần.
“Các hương thân phụ lão, ta phải đi tu tiên rồi, nhưng ta không nỡ xa các ngươi”. Vẻ mặt thiếu niên tràn ngập vẻ không nỡ, bộ dáng của hắn vốn nhu thuận, lúc này thoạt nhìn lại càng trở nên chất phác.
Các vị hương thân quay mặt nhìn nhau, cũng làm ra vẻ không nỡ rời xa hắn.
“Tiểu Thuần, cha mẹ ngươi mất sớm. Ngươi là… một đứa trẻ ngoan!!! Chẳng lẽ ngươi không muốn trường sinh? Trở thành tiên nhân là có thể trường sinh, có thể sống rất lâu. Đi thôi! Chim ưng con lớn lên, sẽ có một ngày cũng phải bay đi.” Một lão giả tóc hoa râm ở trong đám người bước ra, lúc nói đến ba chữ “đứa trẻ ngoan” thì giọng nói có chút ngập ngừng…. Mời các bạn cùng vào xem truyện nhé !!!