Tóm tắt
Ta cúi đầu tiếp tục hoàn thành tuyệt tác của mình, chỉ mấy quẹt đã xong.
Gã sai vặt chỉnh lại y phục rồi tiến đến gần nhìn thử, sắc mặt lập tức trở nên phức tạp.
Chủ tử vẽ… rùa đen thật sống động.
Ta liếc hắn một cái: Rùa đen cái gì? Đây là tranh sơn thủy.
Gã sai vặt gặp nguy không loạn, mồm miệng trơn tru như bôi dầu:
Kỹ thuật vẽ của chủ tử thật sự khó ai bì được, rùa đen… à không, trên núi đá lại có một chút xanh, cảnh xuân chợt hiện, đẹp không sao tả xiết!
Ta cầm tranh nhìn đi nhìn lại, vô cùng hài lòng, quả không uổng mười tám năm học tập của ta.
Suy nghĩ một chút, ta quyết định ở phía trên bổ sung hai hàng chữ, sau đó trịnh trọng đem nó đưa cho thư đồng.
Mời các bạn cùng vào xem truyện nhé !!!